Trước kia, khi đến tuổi trưởng thành, mỗi dịp Tết đến, Xuân về, các chàng trai, cô gái dân tộc Mông không hẹn mà nô nức kéo đến các khu đất trống, khoảng sân rộng hay trên các đoạn đường giao thông chạy qua thôn, bản để cùng vui chơi, gặp gỡ, tìm hiểu nhau. Họ thường đi thành tốp nữ, tốp nam, cùng với những lời thăm hỏi rồi đưa mắt chọn lựa đối tượng cho riêng mình. Khi những ánh mắt đã tìm gặp được nhau, cô gái sẽ e thẹn tách khỏi đám đông chờ đợi chàng trai của mình, khi đó chàng trai lập tức đến bên cô gái và dùng tay vỗ vào mông cô gái, nếu cô gái ưng thuận thì vỗ nhẹ lại vào mông chàng trai. Cứ như thế, đôi trai gái vừa đi chơi hội vừa vỗ mông qua lại, trao nhau những lời yêu thương cho đến khi vỗ đủ “9 cặp” tức là hai bên đã chấp thuận nhau. Nếu cả 2 bên đã thực lòng ưng thuận, thì dù ngày hôm trước chưa vỗ đủ “chín cặp” thì họ lại hẹn nhau chờ đến ngày hôm sau lại tìm gặp nhau để tâm sự và vỗ tiếp cho đủ. Nếu vỗ không đủ “9 cặp” hay hôm trước vỗ dở nhưng hôm sau không có cơ duyên gặp lại nhau nữa thì nghĩa là họ không thể thành đôi, mỗi người lại tiếp tục đi tìm người khác có duyên hợp với mình. Còn khi hai người quyết định sẽ đến bên nhau trọn đời, trọn kiếp thì cô gái sẽ hẹn chàng trai đến một nơi nhất định để chờ chàng trai kéo tay về nhà ra mắt bố mẹ. Trong 3 ngày ở nhà chàng trai, cô gái sẽ được ở một phòng riêng trong nhà và được tiếp đón như một người khách và không được quan hệ vợ chồng trước hôn nhân. Qua 3 ngày ở nhà chàng trai, cô gái vẫn không thay đổi ý định thì nhà trai sẽ mang sính lễ đến nhà cô gái chọn ngày lành tháng tốt tổ chức đám cưới cho 2 người.
Đi trên các cung đường trên Cao nguyên đá vào những dịp lễ, Tết, hình ảnh các chàng trai, cô gái dân tộc Mông cùng nhau ném pao, thổi khèn, đứng trò chuyện với nhau... không còn xa lạ đối với du khách, tạo cảm giác thân thiện, hạnh phúc và tái hiện bản sắc riêng của mỗi dân tộc. Nhưng đâu đó có một một số chàng trai ép buộc cô gái lên xe máy mà không có sự đồng ý của cô gái; 3, 4 thanh niên lôi kéo 1 cô gái lê lết theo đường khi họ không muốn, hoặc còn lạm dụng sàm sỡ các cô gái ngay chỗ đông người... Những hình ảnh đó rất phản cảm. Chị Lê Thị Duyên, du khách Hà Nội, chia sẻ: Lần đầu tiên lên Hà Giang, tôi rất thích khám phá và tìm hiểu những phong tục, tập quán của đồng bào dân tộc thiểu số nơi đây, nhất là phong tục “kéo vơ”. Nhưng tôi thất vọng rất nhiều, khi những gì tôi thấy lại không giống như tôi nghe, đọc qua sách báo về phong tục “kéo vợ” của người Mông. Cái tôi thấy lúc đó là 4, 5 chàng trai người Mông cũng chừng 16 - 18 tuổi, bắt ép, kéo 1 em nữ người Mông lên xe, mặc cho bạn nữ ấy khóc, chân tay chảy máu mà các chàng trai vẫn cứ thế kéo đi, mặc cho cô gái van xin... khiến tôi cảm thấy lo sợ thay các em nữ nơi miền sơn cước này.
Nét đẹp “kéo vợ” nếu không được gìn giữ sẽ trở thành hủ tục – “bắt vợ” gây ra những hậu quả nghiêm trọng trong cuộc sống như: Tình trạng hôn nhân cận huyết; ép buộc quan hệ trước vị thành niên; trẻ em bỏ học vì phải lập gia đình; dễ lây lan các bệnh truyền nhiễm. Đặc biệt, dễ bị các đối tượng xấu lợi dụng để thực hiện hành vi mua bán người…
Đồng chí Trần Quang Minh, Bí thư Huyện ủy Mèo Vạc cho biết: Dân tộc Mông chiếm gần 90% dân số toàn huyện. Hiện nay, hình ảnh “kéo vợ” mang tính chất ép buộc, phản cảm vẫn xảy ra nhưng để xử lý theo pháp luật là rất khó vì đó là phong tục, tập quán riêng của mỗi dân tộc. Nhằm lưu giữ nét đẹp truyền thống “kéo vợ” của dân tộc Mông không bị mai một, biến tướng trở thành những hình ảnh xấu, Đảng bộ huyện đã chỉ đạo các ban, ngành, đoàn thể đẩy mạnh công tác tuyên truyền, vận động người dân nâng cao ý thức, hiểu được thế nào là phong tục, thế nào là hủ tục; tiếp tục triển khai, thực hiện các Đề án gìn giữ và bảo vệ.